Bài Văn Tả Mẹ Lớp 5 Ngắn Gọn, 3 Bài Văn Mẫu Có Dàn Ý, Bài Văn Tả Mẹ Lớp 5 Ngắn Gọn, Hay Nhất

Trong trái tim mỗi chúng ta lúc nào cũng có hình bóng của mẹ. Đối với mỗi đứa con, mẹ không chỉ có ơn sinh thành mà còn có cả công dưỡng dục. Niềm vui của mẹ chính là khi nhìn thấy chúng ta khôn lớn từng ngày.

Đang xem: Bài văn tả mẹ lớp 5 ngắn gọn

BÀI MẪU1: MẸ LÀ NGƯỜI CHO TA TẤT CẢ

*

“Con dù lớn vẫn là con của mẹ

Đi suốt cuộc đời lòng mẹ vẫn theo con”

Những câu thơ ấy như muốn nhắc chúng ta về một thứ tình cảm thiêng liêng, cao đẹp nhất cuộc đời- đó là tình mẫu tử. Bên cạnh công ơn sinh thành, là người mang ta đến với cuộc đời, mẹ còn là người lo lắng, chăm sóc cho ta, dạy ta khôn lớn nên người. Cũng bởi lẽ ấy, mẹ chính là món quà tuyệt vời nhất mà mỗi chúng ta có trên cuộc đời.

Ngay từ hồi trẻ, mẹ đã nổi tiếng trong làng là người con gái xinh đẹp và tháo vát. Mẹ vô cùng nổi bật với nước da trắng cùng mái tóc đen dài mượt như nhung. Nụ cười của mẹ tươi sáng và ấm áp như ánh nắng mùa đông, lúc nào cũng làm hút hồn người đối diện. Thế rồi qua năm tháng, nắng mưa đã làm phai dần những vẻ đẹp ấy. Mái tóc mẹ không còn xõa ngang vai như xưa mà búi cao trên đầu. Quanh đôi mắt đen láy của mẹ giờ đã có những nếp nhăn và cả vết chân chim. Bàn tay trắng nõn vì một nắng hai sương nên giờ trở nên thô ráp và sần sùi những vết chai. Thế nhưng trong mắt tôi, mẹ đẹp không chỉ bởi làn da, mái tóc mà bởi sự ân cần, ấm áp và những tần tảo, hi sinh dành cho gia đình.

Ngay từ khi còn nhỏ, chúng tôi đã được mẹ dạy cho tính tự lập. Không giống với những đứa trẻ khác, tôi phải tự mình làm vệ sinh cá nhân và tự đi đến trường. Cũng chính nhờ sự nghiêm khắc đó của mẹ mà tôi sớm trưởng thành hơn so với những đứa trẻ cùng trang lứa. Bao nhiêu lo toan, vất vả, mẹ là người gồng gánh hết. Mẹ cố gắng dậy sớm đi chợ để mua những thực phẩm tươi nhất, nấu những bữa ăn ngon nhất. Những chiếc áo, chiếc quần sứt chỉ của tôi đều được mẹ khâu lại một cách cẩn thận. Nhất là những khi tôi bị bệnh, mẹ lại lo lắng đến mất ăn mất ngủ, chăm sóc cho tôi bất kể đêm lẫn ngày. Đối với tôi, mẹ còn là một chỗ dựa tinh thần vững chắc, luôn tiếp thêm cho tôi tình yêu và sự lạc quan với cuộc sống. Tâm sự với mẹ, mọi buồn phiền dường như đều trôi đi hết. Những gì tôi còn chưa tỏ tường đều được mẹ giải thích thấu đáo. Vì thế, những bài học giản dị mà thấm thía của mẹ lúc nào cũng khắc sâu trong tâm trí tôi, trở thành hành trang theo tôi suốt cuộc đời.

“Mẹ ơi thế giới mênh mông, mênh mông không bằng nhà mình. Dù cho thế giới vinh quang, vinh quang không bằng có mẹ”. Dù sau này có ra sao, tôi tin rằng vòng tay ấm áp của mẹ sẽ luôn che chở tôi trước muôn vàn khó khăn, bão tố.

BÀI MẪU2: MẸ LÀ ĐIỀU QUÝ GIÁ NHẤT MÀ TA CÓ TRÊN ĐỜI

*

“Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ

Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha”

Mẹ là người đồng hành cùng ta từ thuở bé thơ cho đến khi khôn lớn. Cũng chỉ có mẹ là người yêu ta vô điều kiện, sẵn sàng bao dung cho mọi lỗi lầm của ta. Với tôi, mẹ chính là nguồn sống của cuộc đời.

Mẹ tôi có dáng người nhỏ nhắn. Mái tóc mẹ từ hồi con gái đã đen, dài và mượt, óng ả như dòng suối. Ánh cười của mẹ có sự dịu dàng, âu yếm khó tả, tựa như muốn che chở cho chúng tôi suốt cả cuộc đời. Đôi bàn tay chính là biểu tượng cho sự tảo tần, lam lũ của mẹ. Đôi bàn tay sần sùi, thô ráp mà sao mỗi lần vuốt ve các con, tôi lại cảm thấy nó mềm mại đến thế. Cũng chính đôi bàn tay ấy đã nuôi nấng chúng tôi khôn lớn nên người, dành cho tôi mọi điều tốt đẹp nhất. Nắng mưa ngả màu trên nước da mẹ khiến nó không còn trắng trẻo, mềm mại nữa. Những dấu vết chân chim trên khuôn mặt cũng là dấu ấn của sự lam lũ, vất vả lo toan cho gia đình.

Xem thêm:

Hồi còn thơ ấu, mẹ thường nhẫn nại ngồi bên chiếc võng để ru tôi vào giấc ngủ. Những lần tôi khóc nhè, mẹ lại âu yếm ôm tôi vào lòng và an ủi, dỗ dành tôi. Mỗi lần tôi hỏi mẹ làm việc có mệt không, mẹ chỉ nở nụ cười và nói chỉ cần tôi ngoan là mẹ không mệt. Mẹ chăm lo đến từng cái áo đứt cúc, cái quần sứt chỉ. Bím tóc hai ngà của tôi thường được mẹ tết cho trước khi đi học, mẹ bảo mẹ muốn con gái mẹ trông xinh đẹp nhất. Dù có bận rộn đến mấy, mẹ vẫn luôn cố gắng đưa đón tôi đến lớp hàng ngày. Mẹ chiều chuộng tôi nhưng không bao giờ chiều theo những đòi hỏi vô lý. Ngay từ nhỏ, mẹ đã dạy tôi phải khiêm tốn, thật thà và luôn biết chia sẻ, cảm thông với những người kém may mắn hơn. Tình yêu vô điều kiện của mẹ khiến tôi muốn mình sẽ bé mãi như thế để được mẹ che chở, yêu thương.

Với mẹ, món quà lớn nhất là nhìn thấy chúng tôi khôn lớn trưởng thành, có thể tự nuôi sống bản thân và tạo ra những điều tốt đẹp cho xã hội. Điều ấy đã trở thành động lực để cho tôi phấn đấu từng ngày, không ngừng hoàn thiện bản thân và luôn luôn sống một cách chân thành, lạc quan nhất.

BÀI MẪU3: MẸ- NGƯỜI CHÚNG TA YÊU THƯƠNG SUỐT CẢ CUỘC ĐỜI

*

“Trong vũ trụ có lắm kỳ quan nhưng kỳ quan đẹp nhất là trái tim người mẹ”. Có mẹ kề bên là một điều may mắn, cũng là điều tuyệt vời nhất trên đời. Vì vậy, chúng ta lại càng phải trân trọng hơn những phút giây được hưởng tình yêu thương của me.

Mẹ tôi dù không còn trẻ nữa nhưng vẫn giữ được những nét hồi còn thanh xuân. Mái tóc mẹ dài ngang lưng, mỗi khi búi cao lại để lộ cái cổ trắng ngần. Mẹ hay gội đầu bằng nước vỏ bưởi và bồ kết nên tóc suôn mượt và thoang thoảng mùi thơm. Mùi hương ấy đã trở thành mùi hương của mẹ, khiến cho chúng tôi phải nhớ nhung mỗi lần rời xa. Nước da mẹ dù có trải qua bao mưa nắng vẫn trắng ngần và mịn màng. Đó cũng chính là món quà quý giá mẹ truyền lại cho chúng tôi mà ai cũng phải tấm tắc khen: “Mẹ con nhà này có nước da đẹp quá”. Hai mắt mẹ đen láy, lông mi cong và dày. Trong đôi mắt ấy chứa đựng bao yêu thương trìu mến, ánh mắt luôn hướng về chúng tôi với tất cả tình yêu thương. Đôi lông mày lá liễu thanh mảnh là điểm nhấn trên khuôn mặt mẹ. Đứa em được mẹ tôi bế hay xoa xoa và vuốt đôi lông mày đó. Môi mẹ hồng tự nhiên, ẩn bên trong là hàm răng trắng đều nên cười đẹp lắm.

Hai bàn tay mẹ giờ đã không còn được mềm mại, mịn màng như trước. Vì làm lụng vất vả, tần tảo để nuôi nấng chúng tôi mà giờ bàn tay ấy đã nổi đầy những vết sần, vết chai. Dù chẳng còn mịn màng nữa nhưng tôi lại thấy nó mới kỳ diệu và tuyệt đẹp làm sao. Những lúc mẹ xoa đầu và ôm chúng tôi, những vết chai sần sùi lại càng trở nên thiêng liêng và đặc biệt.

Mẹ giản dị và mộc mạc từ lời ăn tiếng nói đến cách ăn mặc. Dù thường dạy con phải biết tự lập, tôi biết mẹ vẫn thường lo lắng chúng tôi sẽ không chăm sóc tốt bản thân. Đúng như câu thơ: “Con dù lớn vẫn là con của mẹ”, mẹ luôn coi chúng tôi như những đứa trẻ chưa lớn, lo lắng mọi việc và luôn hỏi han ân cần. Còn nhớ những lúc chuyển cấp, mẹ sợ chúng tôi vất vả và bỡ ngỡ nên lúc nào cũng ân cần chăm sóc, chuẩn bị sách vở đồ đạc đầy đủ cho chúng tôi. Vì sợ tôi gặp ác mộng nên mẹ thường nằm cạnh bên, nhẹ nhàng vỗ về để tôi đi vào giấc ngủ.

Xem thêm:

Mẹ chính là ánh nắng của cuộc đời tôi, xua đi mây đen và bão tố. Có mẹ ở cạnh bên, dù có phong ba bão tố tôi cũng sẽ đủ sức vững vàng để vượt qua.

Leave a comment

Your email address will not be published. Required fields are marked *